XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 1 - Trang 419

Bữa tối này của họ rất vui vẻ.

Sau khi ăn xong, hai người cùng nhau đi dạo, không nỡ về nhà sớm.

Không khí ngoài đường vô cùng náo nhiệt, ánh đèn màu sặc sỡ lấp

lánh, người đi trên phố ai ai cũng mang nụ cười trên môi. Chỉ tiếc là bầu
trời không có sao, cũng chẳng thấy trăng đâu, sắc trời cũng có chút âm u.
Mặc dù vậy, nó không hề ảnh hưởng tới tâm trạng của Cừu Chính Khanh và
Doãn Đình. Họ nắm tay nhau sóng bước, không ai lên tiếng nhưng lại cảm
thấy như mình đã nói rất nhiều. Khi đến trước một cửa hàng, Doãn Đình tự
nhiên dừng lại.

Bên cửa sổ trưng bày có một đôi ma-nơ-canh đang mặc áo khoác dày,

trên cổ choàng khăn quàng sọc ca rô. Doãn Đình không nhìn ma-nơ-canh,
cô chỉ chăm chú nhìn tấm kính thủy tinh của cửa sổ trưng bày, trên đó có
hình ảnh cô và Cừu Chính Khanh, anh cao hơn cô một cái đầu, dáng người
thẳng tắp, tướng mạo đường hoàng. Hai người họ đang vai kề vai, tay trong
tay đứng đó.

Trông đẹp đôi quá! Doãn Đình cảm thấy lòng mình bay bổng.

“Em sao thế?” Cừu Chính Khanh hỏi.

“Em thích cái khăn quàng cổ này.” Doãn Đình tùy tiện nói.

Cừu Chính Khanh quay sang nhìn: “Đẹp lắm à?”

“Vâng.” Khi Doãn Đình trả lời anh xong rồi mới nhìn kỹ lại, đúng là

rất đẹp, là phong cách cô thích. Cừu Chính Khanh nắm tay cô bước vào
trong cửa hàng, bảo ông chủ lấy hai cái khăng quàng cổ đó xuống xem.

Hai cái? Tâm trạng Doãn Đình càng trở nên phấn chấn.

Khăn được đưa đến. Cừu Chính Khanh quàng khăn nữ lên cho Doãn

Đình, hỏi cô: “Có ấm không?”

Doãn Đình gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.