XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 1 - Trang 430

“Tiểu thư rất không nghiêm túc, anh thấy với cá tính của em, cho dù

già rồi chắc chắn cũng là một bà lão nghịch ngợm. Nhưng em yên tâm, anh
trải qua sự rèn luyện lâu ngày với mèo Đại Đại, biết phải ứng phó thế nào,
vậy nên em cứ yên tâm.”

Doãn Đình bật cười, vậy ra hai người họ là một cặp trời sinh sao?

“Thật chẳng muốn về nhà.” Cô lẩm bẩm.

“Anh cũng vậy.” Anh lại muốn hôn cô rồi.

“Nhưng trong nhà còn có một ông già khó tính.” Doãn Đình nói tiếp.

“Nên em phải về thôi.”

Tiếc thật. Cừu Chính Khanh không còn cách nào khác. “Anh đưa em

đến dưới lầu.” Anh nói xong thầm nghĩ, như vậy có thể ở bên cô ấy thêm
một lúc nữa.

“Được ạ.”

Đến dưới lầu, Doãn Đình lại tặng cho anh thêm một nụ hôn. Thế là

Cừu Chính Khanh lại quyết định đưa cô đến cửa thang máy. Đến cửa thang
máy rồi, thật sự không thể đưa thêm được đoạn nào nữa, nhưng anh nói với
cô, hy vọng ngày anh có thể đến nhà cô ra mắt sẽ nhanh đến.

Doãn Đình bước vào thang máy, ngay khi cửa thang máy chuẩn bị khép

lại, Doãn Đình thấy vẻ mặt không nỡ của Cừu Chính Khanh. Cô vội ấn nút
mở cửa, xông ra tặng Cừu Chính Khanh một cái hôn nữa, sau đó lại chạy
trở vào thang máy, cười hì hì nói: “Nhất định sẽ nhanh thôi, em sẽ kể
chuyện chúng mình với bố em.”

Thang máy đóng lại rồi, Cừu Chính Khanh nhìn theo con số nhảy từng

tầng từng tầng, cuối cùng đã dừng lại. Anh nhìn nó, dường như có thể thấy
Doãn Đình tung tăng ra khỏi thang máy, anh cười rồi nói, “Ngủ ngon nhé.”

HẾT TẬP 1

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.