XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 1 - Trang 90

Doãn Đình lập tức trả lời: “Vậy em giúp anh cản cô ấy lại.”

Cừu Chính Khanh suýt chút nữa thì đập đầu xuống bàn, Doãn Đình

chắc không phải mỗi ngày đều uống thuốc “Mỗi Ngày Tôi Đều Rất Dũng
Cảm” nữa đấy chứ. Chẳng việc gì phải cản, anh đây làm chuyện gì đáng
xấu hổ.

Cừu Chính Khanh nhanh chóng nhắn lại: “Không cần cản!”

Nhưng gửi xong tin nhắn thì không thấy Doãn Đình trả lời nữa, việc

này làm Cừu Chính Khanh có chút lo lắng. Cô gái này chắc không chữa
khéo thành vụng, làm cho anh mất mặt đó chứ?

Mao Tuệ Châu vừa gửi mail xong ngẩng đầu nhìn Cừu Chính Khanh,

thấy anh đang cúi đầu nhìn điện thoại, sau đó nói: “Xin lỗi, công việc hôm
nay của mình hơi loạn. Chắc cậu cũng bận lắm hả?”

“Cũng tạm.” Cừu Chính Khanh vừa trả lời vừa thầm đoán xem Doãn

Đình cản người thế nào, không phải nói phía trước là đường đang thi công,
xin mời đi đường khác chứ?

Cừu Chính Khanh trả lời như lấy lệ, Mao Tuệ Châu có chút giật mình.

Cô tự xem xét lại bản thân, phải chăng thái độ lúc nãy không tốt làm cho
Cừu Chính Khanh thấy phản cảm. Thế nên cô áy náy nói: “Xin lỗi, hôm nay
rối rắm nên mình có chút bực mình, lúc nãy hình như hơi mất lịch sự. Mong
cậu và bạn của đồng nghiệp cậu đừng để bụng.”

Cừu Chính Khanh ngẩng đầu nhìn cô: “Không sao. Ai cũng có lúc bị

áp lực mà, việc này có thể thông cảm. Lúc nãy Doãn Đình còn nói có lẽ
công việc cậu rất mệt mỏi, mệt như vậy vẫn đến đúng hẹn là rất tốt. Cho
nên cậu cũng đừng ngại, mọi người đều hiểu mà.”

Mao Tuệ Châu ngẩn người, Doãn Đình nói như vậy sao? Trong lòng cô

lại càng thêm rối rắm, cảm thấy hổ thẹn. Vừa nãy hậm hực với người ta thật
không nên, còn những đứa trẻ gọi cô là tiểu thư cũng chỉ là không hiểu
chuyện, cô so đo với chúng làm gì. Nghĩ vậy cô bất giác nhìn ra cửa sổ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.