XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 2 - Trang 229

Doãn Thực biết Cừu Chính Khanh đang ở cùng bố mình, cảm thấy yên

tâm hơn nhiều. Anh nói ngày mai mới về được. Cừu Chính Khanh bảo
Doãn Thực không cần lo lắng, có vấn đề gì sẽ gọi điện ngay cho anh ấy. Về
phần Doãn Đình, khi biết tin thì cô tỏ ra hốt hoảng, nói sẽ lập tức đến bệnh
viện ngay. Cừu Chính Khanh bảo Doãn Đình cứ bình tĩnh, trước tiên về nhà
lấy một ít quần áo, đồ dùng hàng ngày và túi chườm cho ông Doãn để khỏi
phải vòng về nhà lần nữa. Lời anh nói rất có tác dụng trấn an, giúp Doãn
Đình dần bình tĩnh lại, cô đồng ý với anh.

Sau mấy cuộc điện thoại, mọi việc đã được Cừu Chính Khanh sắp xếp

xong xuôi. Doãn Quốc Hào yên lặng nằm trên giường, không biết đang
nghĩ gì. Cừu Chính Khanh im lặng kéo ghế qua ngồi bên cạnh giường ông.

Qua một lúc lâu, Doãn Quốc Hào mở mắt ra, nhìn Cừu Chính Khanh.

Anh đang cúi đầu xem điện thoại trong tay, thấy Doãn Quốc Hào nhìn qua,
anh hỏi ông: “Bác thấy đỡ chút nào chưa?”.

“Ừm.” Doãn Quốc Hào đáp, đúng là uống thuốc xong thấy khỏe hơn

rồi, nhưng cảm giác khó chịu vẫn còn, lại thấy hơi đau. “Cậu đang làm gì
vậy?” Ông hỏi Cừu Chính Khanh.

“Cháu đang kiểm tra hòm thư điện tử.” Cừu Chính Khanh thành thật

nói: “Điện thoại bây giờ tiện lắm, lúc rảnh rỗi cũng có thể xử lí chút công
việc”.

Doãn Quốc Hào không nói gì nữa, nhắm mắt lại ngủ tiếp. Cừu Chính

Khanh tiếp tục đọc mail.

Thêm một lúc, Doãn Quốc Hào đã ngủ được một giấc, mơ màng mở

mắt ra, câu đầu tiên hỏi là: “Tiểu Đình đến chưa?”.

“Cô ấy chưa đến ạ. Bác đừng gấp. Tiểu Đình còn phải về nhà lấy ít đồ

cho bác.” Cừu Chính Khanh rất bình tĩnh. Lúc anh gọi điện cho Doãn Đình,
bố vợ tương lai của anh cũng nghe thấy, nên bây giờ, chắc ông chỉ đang cáu
mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.