XIN HÃY ÔM EM - Trang 1007

Lâm Uyển Bạch đành mặt dày theo anh vào trong.

"À, anh đi tắm trước đi..." Đóng cửa lại, cô đứng vuốt vuốt mái tóc dài.

Hoắc Trường Uyên cởi áo khoác xuống, đi vào phòng tắm, tiếng nước

chảy ồ ồ vang lên.

Lâm Uyển Bạch phồng má, nhún vai rồi thở hắt ra.

Một tiếng đồng hồ sau, trong ánh đèn ấm áp của phòng ngủ, hai người

họ đều đã lần lượt tắm rửa xong. Hoắc Trường Uyên ngồi trên chiếc ghế
đơn bên cạnh, hông quấn khăn tắm, hai chân vắt chéo, ngón tay kẹp điếu
thuốc, dáng vẻ thuần thục.

Ngoài cửa có cái bóng lén la lén lút.

Lâm Uyển Bạch đang che loa điện thoại đi, hạ thấp giọng nói: "Cá nhỏ,

cậu chắc chắn... cách này có tác dụng chứ?"

"Thì cứ thử xem!" Tang Hiểu Du đáp trong cơn buồn ngủ.

Ngắt điện thoại rồi, Lâm Uyển Bạch nhìn về phía cái bóng bên cửa sổ,

đầy áp lực.

Ai cũng bảo dỗ con gái không dễ dàng...

Rõ ràng dỗ đàn ông vui mới khó!

Cô hít sâu một hơi, dường như đã quyết định điều gì đó, tiến thẳng vào

trong.

Thấy cô ngồi xuống trước mặt mình, ngẩng đầu lên ngoan như cún con,

Hoắc Trường Uyên hỏi: "Em làm gì vậy?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.