XIN HÃY ÔM EM - Trang 1006

thang máy đi ra đã có ánh mắt phóng qua. Lúc này nhìn thấy cô cố tình
ngồi sụp xuống, còn anh thì thản nhiên như không, họ như đang giễu cợt cô
định giở trò mèo nhưng không thành.

Lâm Uyển Bạch đỏ bừng mặt.

Đang chuẩn bị rầu rĩ tự đứng lên thì trước mặt có thêm một cái bóng.

Cả người cô lập tức nhẹ bẫng, cô được anh bế bổng lên rồi đi thẳng ra

cửa.

Lâm Uyển Bạch vô thức vòng hai tay ôm lấy cổ anh, mặt càng đỏ lựng,

ngoài sự xấu hổ còn có sự ngượng ngùng.

"Em sai rồi..."

Đôi mắt u tối đó liếc qua, tự biết mình đuối lý, cô chủ động thừa nhận

sai lầm: "Lần sau nếu còn có chuyện này xảy ra, trước khi đi với các anh
ấy, em nhất định sẽ hỏi ý kiến anh!"

Đáp lại cô là một tiếng hừ bật ra từ mũi Hoắc Trường Uyên.

Nhưng tốt hơn lúc trước nhiều rồi, sắc mặt anh không còn quá căng

thẳng nữa.

Hoắc Trường Uyên không uống rượu nên tự lái xe đưa cô về. Dọc

đường, hình như anh còn gửi tin nhắn báo cho Giang Phóng là mình đã đi
trước.

Đêm xuống đường không tắc, họ về tới nhà khá nhanh. Sau khi đỗ xe

xong, hai người một trước một sau bước xuống. Lần này anh không cố tình
bỏ cô lại nữa, chỉ là đi tận tới nhà rồi, anh vẫn không nói câu nào, tự động
mở cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.