XIN HÃY ÔM EM - Trang 1255

Lâm Uyển Bạch đành đặt tay lên vai anh. Đèn cảm ứng sáng lên từng

tầng. Cô cụp mắt xuống, trong tầm mắt là yết hầu của anh.

Lên tận tầng trên cùng, vẫn tư thế bế ấy, Lâm Uyển Bạch rút chìa khóa

ra mở cửa. Anh đi thẳng một mạch vào trong nhà, rồi đặt cô lên ghế sofa
ngoài phòng khách.

Hoắc Trường Uyên không ngồi xuống, cũng không đi về, mà đút tay

vào túi quần, sải những bước rộng, lượn tất cả các căn phòng một lượt, đôi
mắt u tối hơi nheo lại, quan sát một lượt từ trên xuống dưới, từ trái qua
phải.

Lâm Uyển Bạch hơi choáng váng vì hình bóng cao lớn của anh cứ lượn

qua lượn lại: "Anh có thể đừng đi lung tung không..."

"Lâu rồi không đến, còn không cho phép anh đi lại?" Hoắc Trường

Uyên đánh mắt liếc cô, bước chân vẫn không dừng: "Anh thấy là, sau khi
em đá anh, trong nhà không còn dấu tích của người đàn ông nào ở qua đêm
cả"

"..." Lâm Uyển Bạch câm nín.

Lượn một vòng lớn, hình như đúng là không có người đàn ông nào từng

ở lại, Hoắc Trường Uyên rất hài lòng.

Anh rót hai cốc nước ngồi xuống sofa, đưa cho cô một cốc hệt như ông

chủ của căn nhà này vậy. Khi anh dùng ngón tay cọ lên miệng cốc, cũng
nhíu mày hỏi một câu: "Sao em lại ở chung với Sunny?"

"Gặp nhau trong siêu thị..." Lâm Uyển Bạch khẽ mím môi.

Nghe xong, Hoắc Trường Uyên trầm ngâm mấy giây, rồi hạ thấp giọng:

"Sau này tránh xa cô ta một chút!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.