XIN HÃY ÔM EM - Trang 13

Cảm giác hổ thẹn nặng nề từ trong lòng dâng lên.

Người đàn ông cười khẩy, nheo mắt lại, hơi nghiến răng: "Không cần

tiền là muốn yêu cầu tôi chịu trách nhiệm với cô à? Đừng có nằm mơ."

Lâm Uyên Bạch đè nén cảm giác phẫn nộ xuống, đút hai tay vào túi

quần bò.

Cô không rút ra được cả xấp, nhưng hai tờ thì được.

Hồi còn đi học, cô chính là một đứa con thật thà ngoan ngoãn, luôn là

kẻ thiếu nổi bật nhất trong đám đông, chưa bao giờ cãi nhau, thậm chí là
đỏ mặt gân cổ lên với ai. Nhưng thỏ khi điên lên cũng cắn người đấy, cô
gip tay lên, quăng tiền vào khuôn mặt xuất chúng kia.

"Hai trăm đồng là giá tôi trả cho anh, sao hả? Không cần tiền, định bắt

tôi chịu trách nhiệm với anh à?" Lâm Uyển Bạch bắt chước ngữ khí ban
nãy của anh ta, cũng cười khẩy rồi lặp lại: "Đừng có nằm mơ!"

Dứt lời, cô ưỡn ngực ngẩng đầu rời đi, tuy rằng tư thế hơi xiên xẹo vì

cơn đau buốt.

Hai tờ tiền nhân dân tệ màu đỏ lướt qua trước mặt. Cuộc đời Hoắc

Trường Uyên sống đến nay đã ba mươi năm, lần đầu tiên phải đứng sững
tại chỗ, cho tới khi cô rời đi được vài giây rồi mới định thần trở lại.

Anh bực dọc tung chăn lên, bên dưới lộ ra một vết máu đã khô cong

lại...

~Hết chương 01~

*Nhắc trước cho vài bạn, truyện không có H, nữ chính cũng không

cường, nam chính cũng không phải kiểu hoàn hảo đâu nhé ~~

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.