XIN HÃY ÔM EM - Trang 1300

Lâm Uyển Bạch đang đi rót cốc nước mang qua, nghe thấy vậy liền

ngẩng lên gật đầu.

Cô cúi xuống, còn Hoắc Dung ngồi dưới sofa, góc độ vừa đẹp để nhìn

thấy bên trong cổ áo cô có mấy hoa văn hình báo đáng ngờ.

Dù sao cũng là người từng trải, Hoắc Dung lập tức hiểu ra mọi chuyện,

đáy mắt lấp lánh một nụ cười gian xảo.

"Đợi chút!"

Lâm Uyển Bạch quay đầu vẻ khó hiểu: "Dạ, cô, sao thế ạ..."

"Rau cải trắng, đai áo tắm của cháu tuột kìa..." Hoắc Dung bất ngờ nói.

Khi Lâm Uyển Bạch ý thức được chuyện gì thì đã không còn kịp nữa.

Hoắc Dung vươn tay ra, rõ ràng có ý thắt lại giúp cô nhưng thực tế là

cởi ra. Chiếc áo tắm rộng mở, lộ ra bộ đồ ngủ bên trong, lớp vải sa tanh
mỏng với họa tiết da báo kích thích thần kinh, một bên vai còn bị Hoắc
Trường Uyên kéo xuống...

Hoắc Dung trợn tròn mắt, kêu lên khoa trương: "Ô! Áo ngủ gì đây, khẩu

vị nặng quá vậy!"

"Cháu..." Mặt Lâm Uyển Bạch nóng không tả được.

Cô vội quấn lại khăn tắm, ngượng tới mức ngón chân co quắp lại.

"Rau cải trắng, không nhận ra đấy, bản chất của cháu cũng biến thái lắm

chứ!" Hoắc Dung nhìn cô nửa đùa nửa thật rồi gật đầu vẻ tỉnh ngộ: "Chẳng
trách, thì ra cháu với Trường Uyên là cùng một loại người. Hai đứa các
cháu đúng là nồi nào úp vung nấy nên mới ưng nhau!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.