XIN HÃY ÔM EM - Trang 1310

"Ừm..." Lâm Uyển Bạch cắn môi như cô gái nhỏ, e thẹn nói: "Thật sự

rất đẹp!"

Nhớ lại hồi họ mới xác nhận quan hệ, anh cũng giống như hôm nay

tặng cho cô một bó hoa hồng to như vậy. Không ngờ sau khi họ chia tay rồi
quay lại, anh vẫn làm y như thế, giống như khoảng thời gian chia tay ngắn
ngủi kia không hề tồn tại.

Ở đầu kia, Hoắc Trường Uyên cười khẽ mấy tiếng.

Sau đó không ai nói thêm câu gì, nhất thời chỉ còn lại tiếng thở của cả

hai.

Lâm Uyển Bạch chỉ nắm chặt di động, cảm thấy bao ngọt ngào trong

lòng như sắp tràn hết ra ngoài.

"Nhớ em thì phải làm sao?"

Hoắc Trường Uyên như đang thở dài, bất ngờ nói.

Trái tim Lâm Uyển Bạch cũng run rẩy theo. Cô còn chưa kịp bình tĩnh

lại đã nghe anh nói một câu: "Hay là bây giờ em qua đây đi!"

"Em đang đi làm mà..." Lâm Uyển Bạch vội nhắc nhở.

"Nhưng anh nhớ em! Muốn hôn em, muốn ôm em!" Hoắc Trường Uyên

lên án như một đứa trẻ con.

"Trời, Hoắc Trường Uyên, anh đừng như vậy!" Lâm Uyển Bạch mặt

mũi đỏ bừng vì những lời thẳng đuột của anh, ôm lấy tim, sắp không thể
chịu nổi: "Lâm Thành cũng không quá xa Băng Thành, tới cuối tuần được
nghỉ, em có thể qua tìm anh rồi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.