XIN HÃY ÔM EM - Trang 1525

"Tiểu Uyển."

Chất giọng ấm áp vang lên, Lâm Uyển Bạch sững người.

Cô cúi xuống, nhìn về phía bàn tay Yến Phong đang phủ lên tay mình,

bên tai một lần nữa vang lên giọng nói của anh: "Tiểu Uyển, nếu một lần
nữa anh nói với em rằng muốn đưa em sang Mỹ sống, em còn chấp nhận
không?"

"Anh Yến Phong..." Lâm Uyển bạch bất ngờ ngẩng đầu lên, lòng hơi

sửng sốt.

Cô nuốt nước bọt, quan sát thấy biểu cảm và giọng nói của anh đều rất

áp lực.

Yến Phong nắm chặt tay cô, đồng thời nhìn sâu vào mắt cô, như sợ bỏ

lỡ bất kỳ cảm xúc nào của cô vậy: "Em còn chấp nhận không?"

"Em xin lỗi..." Lâm Uyển Bạch cắn môi.

Một tia sáng nào đó trong mắt Yến Phong giống như bị dập tắt trong

khoảnh khắc, có chút đắng chát.

Ba chữ này đã nói rõ đáp án của cô. Anh nên đoán trước sẽ như vậy,

nhưng lại không dám hỏi thành lời.

Chẳng hiểu vì sao, một sự rục rịch bỗng cuộn trào lên từ phía bụng

dưới. Anh nắm bàn tay dịu dàng mềm mại của cô trong lòng bàn tay,
không muốn buông ra quá dễ dàng, không biết là vì không cam tâm hay vì
điều gì khác, anh không kiểm soát nổi bản thân.

Lâm Uyển Bạch cảm thấy không ổn, muốn rút tay về nhưng càng bị anh

nắm chặt hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.