XIN HÃY ÔM EM - Trang 1527

Lâm Uyển Bạch càng thêm sợ hãi. Yến Phong như biến thành một

người hoàn toàn khác, trong ánh mắt cô có sự hoảng sợ, đây không phải là
việc mà Yến Phong trong ký ức cô có thể làm ra.

Đẩy không ra, tay cô lần tìm tới bát cháo được đặt trên đầu giường ban

nãy, cô đập mạnh vào đầu anh.

Cơn đau đớn ập tới, động tác của Yến Phong dừng lại, anh giơ tay ôm

lấy trán.

Lâm Uyển Bạch ôm chặt ngực, nước mắt không ngừng chảy xuống,

miệng vẫn còn lẩm bẩm: "Anh Yến Phong, đừng..."

Cháo táo đỏ chảy ra từ kẽ ngón tay, bên tai vẫn còn những tiếng thút

thít, ánh mắt hoảng loạn của Yến Phong dần dần bình tĩnh lại. Anh nhìn
sang cô đang khóc bên cạnh, giống như không dám tin vào chuyện vừa xảy
ra.

Anh đã làm gì?

Yến Phong sầu não vô cùng. Bà ngoại cô vừa mất, anh suýt nữa "ức

hiếp" cô!

Nếu thật sự xảy ra chuyện gì, anh sẽ không thể tha thứ cho mình. Chỉ là

anh không hiểu vì sao cơn mê loạn này lại thiếu kiểm soát như vậy. Có thứ
gì đã đánh thắng lý trí của anh, bây giờ bụng dưới vẫn còn nguyên cảm
giác rục rịch, nhưng cơn đau trên đầu đã đánh thức anh.

"Tiểu Uyển, em đừng khóc nữa, anh xin lỗi, anh không cố tình đâu!"

Yến Phong vội vàng kéo cô ngồi dậy, không vượt quá giới hạn nữa, cài lại
cúc áo cẩn thận cho cô, vừa hối hận vừa tự trách: "Tại anh không tốt, làm
em sợ rồi. Anh cũng không biết mình bị làm sao nữa... Em đừng sợ, bây
giờ anh sẽ ra ngoài trông linh cữu cho em!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.