XIN HÃY ÔM EM - Trang 1632

Có điều lúc này khuôn mặt ấy đang căng ra, lạnh lùng, lại là dáng vẻ ấy.

Dọc đường đi qua, rất nhiều người nhìn bánh bao nhỏ. Ngoài thân phận

và ngoại hình nổi bật của Hoắc Trường Uyên, một diện mạo đẹp như tượng
của thằng bé cũng rất thu hút mọi người. Có điều nó đang phồng mang
trợn má, trừng mắt với tất cả.

Nhớ lại lời cô đồng nghiệp vừa nói, lại nhìn thấy hai khuôn mặt giống

nhau như tạc của Hoắc Trường Uyên và bánh bao nhỏ, ngay cả dáng vẻ
mím môi lúc này cũng y đúc, trái tim cô thắt lại.

Một suy nghĩ gần như bùng nổ trong lòng trong khoảnh khắc.

Hoắc Trường Uyên có con trai rồi?

Thì ra đó là con trai anh...

Trong phút chốc, Hoắc Trường Uyên đã rảo bước đi tới cửa nhà hàng.

Nhân viên mở cửa xoay cho anh. Anh vẫn bế thằng bé bằng một tay, còn
tay kia đút túi quần suốt cả quá trình.

Dường như cảm nhận được Hoắc Trường Uyên xoay người về phía

mình, Lâm Uyển Bạch giật mình.

Giống như né tránh, cô nhanh chóng quay người về phía quầy thu ngân,

hai tay nắm chặt lại, cố gắng điều chỉnh nhịp thở của mình cho ổn định.

Cô hít sâu rồi thở đều...

Vào lúc cô cảm thấy đã ổn hơn thì bỗng cảm thấy dường như có rất

nhiều ánh mắt đang nhìn về phía mình, nhất là cô đồng nghiệp bên cạnh,
đang kích động giật vạt áo của cô.

Lâm Uyển Bạch không hiểu, ngập ngừng quay người lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.