XIN HÃY ÔM EM - Trang 1652

Làm sao rồi cô mới phát hiện ra khuôn mặt của bánh bao nhỏ bên cạnh

đỏ hồng lên vì hơi nóng.

Lâm Uyển Bạch nghĩ nó cũng thèm ăn. Thím Lý nói nó đã đợi cô cả

chiều, cũng không biết đã ăn uống gì chưa, thế nên cô vội hỏi: "Đậu Đậu,
con có muốn nếm thử không?"

Thím Lý nghe vậy vội chạy tới: "Cô Lâm à, tiểu thiếu gia..."

"Bảo bảo muốn!" Chất giọng non nớt đã át tiếng của bà.

Cũng may Lâm Uyển Bạch nấu dư thêm một chút. Nhưng bát đũa có

hơi sơ sài. Cô lấy một chiếc bát thủy tinh, múc mỳ ra, rồi lấy thêm một đôi
đũa dùng một lần: "Cô chỉ bỏ vào một quả trứng, cô chia đôi ra, chúng ta
mỗi người một nửa nhé?"

"Vâng!" Bánh bao nhỏ gật đầu lia lịa.

Sắp xếp xong, cô bèn bế nó ngồi lên ghế, trong phòng chẳng mấy chốc

chỉ còn lại tiếng và mỳ.

Thím Lý một lần nữa sửng sốt.

Ban nãy bà định ngăn cô Lâm là để tránh bị tiểu thiếu gia từ chối.

Nhưng những gì xảy ra tiếp theo đó khiến bà phải dụi mắt. Vấn đề ăn uống
của tiểu thiếu gia xưa nay luôn là vấn đề nhức nhối, lần nào cũng phải dỗ
lên dỗ xuống mới chịu ăn một ít. Có lúc phải đích thân cậu Hoắc ra tay
mới được. Không ngờ bây giờ thằng bé lại ngồi ăn ngon lành một bát mỳ
nhạt nhẽo như thế...

Nếu về nhà kể lại chuyện này cho ông Lý, ông ấy chắc chắn sẽ không

tin!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.