XIN HÃY ÔM EM - Trang 1654

Lâm Uyển Bạch liếc nhìn bánh bao nhỏ đang dựa vào sofa ôm cái bụng

hơi lồi lên của mình, trong lòng đưa ra một quyết định: "Thím Lý, thím có
tin tôi không?"

"Nếu thím tin tưởng tôi, thì cứ tạm thời để Đậu Đậu ở chỗ tôi! Thím tới

bệnh viện đi!"

"Được!" Thím Lý liếc nhìn tiểu thiếu gia đang phấn khích, cảm kích gật

đầu: "Cô Lâm, thật sự cảm ơn cô! Tôi sẽ gọi ngay cho ông nhà..."

Thím Lý cũng không phải lo quá mất bình tĩnh. Cô Lâm là người từng

nhặt được tiểu thiếu gia, nếu là người xấu hoặc có ý đồ gì thì đã chẳng đi
báo cảnh sát, còn tự bỏ túi đưa tiểu thiếu gia đến bệnh viện hạ sốt. Hơn
nữa chồng bà cũng về nhà kể lại, cậu Hoắc muốn báo đáp nhưng cô ấy còn
không lấy. Thế nên nhiều năm kinh nghiệm nhìn người, bà chắc chắn
không nhìn nhầm, cực kỳ yên tâm.

Tiễn thím Lý đi, bánh bao nhỏ bèn nhìn cô bừng ánh mắt sáng lấp lánh.

Quá tốt rồi, bảo bảo được ở riêng với cô ấy rồi!

Lâm Uyển Bạch bế bánh bao nhỏ lên chiếc giường của mình. Lúc trước

cô đặt phòng trên mạng, vừa có voucher, vừa có khuyến mại nên cô đặt
một gian có hai phòng. Nhưng cũng chẳng xa hoa mấy, gần như là giá bằng
với những căn phòng bình thường.

Cô phát hiện bánh bao nhỏ thật sự rất ngoan, không làm ồn, không quậy

phá, ngoan như một con mèo con vậy.

Lâm Uyển Bạch ôm laptop lên ngồi sửa bản thảo. Nó nép bên cạnh cô,

dựa đầu vào người cô, mỗi lần chỉ cần cô quay sang đều nhìn thấy đôi mắt
to tròn đen láy của nó chớp chớp, nó còn mím môi cười trộm nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.