XIN HÃY ÔM EM - Trang 1688

Cô muốn nói thật ra anh có thể nhờ chú thím Lý qua đón thằng bé là

được rồi, nhưng chiếc xe đã lao vút đi trước mặt cô.

Lâm Uyển Bạch bế xốc bánh bao nhỏ lên, ôm nó đi vào trong tòa nhà.

Khi chỉ còn lại hai người, bánh bao nhỏ tỏ ra rất vui.

Nó nằm rạp lên vai Lâm Uyển Bạch nhìn trái nhìn phải, sau đó lại càng

vui hơn.

Ồ, chỗ này gần nhà bảo bảo lắm!

Lâm Uyển Bạch rút chìa khóa mở cửa. Trong nhà im phăng phắc, hai

đôi dép lê đều được để trên giá, Tang Hiểu Du vẫn chưa về.

Cô đặt bánh bao nhỏ xuống. Không có dép cho thằng bé, cô lấy một đôi

mới tinh ra, giúp nó cởi đôi giày thể thao ra, rồi lần lượt cầm hai chân của
nó xỏ vào dép.

Vì là dép bông nên đôi chân nhỏ gần như chìm hẳn trong dép, xem vừa

khôi hài vừa dễ thương.

Lâm Uyển Bạch ngước mắt lên, phát hiện khuôn mặt bánh bao nhỏ đỏ

hồng lên.

Nhìn đồng hồ trên tường rồi lại quay đầu nhìn bánh bao nhỏ lũn cũn

theo sau mình như cái đuôi, nhớ tới chuyện thím Lý nói nó vẫn luôn đợi
mình ở khách sạn, cô đau lòng xoa đầu nó: "Đậu Đậu có đói không? Con
vẫn chưa ăn gì phải không?"

Bánh bao nhỏ chớp chớp đôi mắt to tròn, nghe xong đưa hai tay xoa xoa

bụng.

"Cô nấu mỳ cho con ăn được không?" Lâm Uyển Bạch cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.