XIN HÃY ÔM EM - Trang 1731

Hoắc Trường Uyên nghe thấy vậy cũng vô thức quay đầu lại nhìn. Mà

chính trong khoảng thời gian phân tâm ấy, cô gái bên dưới đã tranh thủ
chuồn lẹ, lăn sang bên cạnh, nhảy xuống giường, chạy ra phía cửa.

Bên ngoài cửa sổ tối om om cũng cực kỳ yên ắng, làm gì có chút động

tĩnh nào.

Hoắc Trường Uyên ý thức được mình bị lừa, muốn tóm lấy cô nhưng đã

muộn.

Lâm Uyển Bạch chạy rất nhanh, lao đi như chạy bứt tốc 100m, gần như

chớp mắt đã lao ra khỏi phòng ngủ, hướng thẳng về căn phòng đối diện.
Sau khi cửa đóng chặt lại, anh còn nghe thấy tiếng khóa kỹ càng.

Trong phòng ngủ chỉ còn lại mình anh mà bầu không khí mờ ám có vẻ

vẫn chưa hoàn toàn tản đi hết.

Hoắc Trường Uyên lật người nằm lên giường. Vỏ ga rất sạch sẽ, có lẽ

vừa mới được giặt, nếu ngửi kỹ vẫn còn mùi xà phòng. Anh đổ một điếu
thuốc ra tay, ngậm lên miệng, làn khói trắng bay đi bốn phía.

Cùng với mỗi lần phả khói, anh cũng như đang cố gắng xoa dịu điều gì

đó.

Chỉ là sau khi hút hết hai điếu thuốc, khi cúi xuống nhìn, một nơi nào

đó dưới hông vẫn không có dấu hiệu xẹp xuống.

Đôi mắt u tối hơi nheo lại, đáy mắt càng lúc càng tối đi, nhất là khi

lòng bàn tay phải nắm chặt lại, dường như vẫn còn cảm nhận được cảm
giác mềm mại từ làn da cô, giống như một bông dương liễu vậy.

Hoắc Trường Uyên nuốt nước bọt, cổ họng hơi khô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.