XIN HÃY ÔM EM - Trang 175

Bước chân Lâm Uyển Bạch xiêu vẹo. Cũng may bên cạnh là tường

khiến cô không bị ngã, trước mắt như tối sầm đi.

...

Trở về phòng bệnh, sống lưng Lâm Uyển Bạch không ngừng lạnh toát,

một chút cảm xúc cũng không thể hiện ra mặt.

Cô rót nước cho bà, rồi tiếp tục ngồi trò chuyện với bà. Khi hoàng hôn

bên ngoài hắt vào phòng, cô đứng lên nói mình phải đi làm việc part-time
rồi rời khỏi.

Có điều, sau khi ra khỏi bệnh viện, cô không tới Pub làm việc mà quay

người đi vào góc cầu thang thoát hiểm.

Cô bước xuống mấy bậc cầu thang, ôm gối ngồi đó không hề nhúc

nhích.

"Đi theo tôi, em sẽ không phải đến mấy nơi này giả vờ cười đùa, cũng

không phải tới nhà họ Lâm chịu tát lấy tiền."

"Mỗi tháng, tôi có thể cho em hai mươi vạn, trang sức, túi xách, quần

áo, nhà cửa, xe hơi, em muốn gì có thể nói với tôi. Chỉ cần tôi vui, tôi sẽ
chiều em hết!"

"Chỉ cần em đồng ý, mọi lời hứa khi trước của tôi đều có hiệu lực."

"Lâm Uyển Bạch, quá tam ba bận."

...

Lâm Uyển Bạch bịt chặt tai, giọng nói của người đàn ông vẫn không

ngừng len lỏi vào tai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.