XIN HÃY ÔM EM - Trang 1760

của cô dần trở nên hỗn loạn, mí mắt cụp xuống hơi run rẩy.

"Lâm Uyển Bạch."

Một chất giọng trầm đột ngột vang lên.

Trái tim Lâm Uyển Bạch nhảy dựng lên, nhưng câu nói ngay sau đó của

anh mới càng khiến cô thảng thốt: "Làm người phụ nữ của tôi, có muốn
không?"

Cô ngẩng phắt đầu dậy, nhìn anh khó tin.

Đôi mắt thâm trầm ấy vẫn như một miệng giếng khô, có thể hút người

ta vào trong.

Vòng qua vòng lại, họ dường như đang quay trở về những ngày đầu

mới gặp. Anh cũng như thế này, hỏi cô có muốn đi theo mình không. Chỉ là
không ngờ, sau khi mất trí nhớ, anh một lần nữa đưa ra đề nghị ấy...

"... Làm người phụ nữ của anh?" Lâm Uyển Bạch lặp lại lần nữa.

"Ừm." Hoắc Trường Uyên rướn môi, rồi nhướng đuôi mày: "Nếu cô

đồng ý, tôi sẽ không để cô thiệt thòi..."

Lâm Uyển Bạch bỗng bật cười, lên tiếng ngắt lời anh: "Để tôi đoán nhé.

Có phải mỗi tháng anh có thể cho tôi hai trăm ngàn không? Trang sức, túi
xách, nhà cửa, xe cộ, muốn gì cũng có thể nói với anh? Chỉ cần anh vui,
anh sẽ khiến tôi toại nguyện?"

"Ừm, được." Hoắc Trường Uyên trầm ngâm hai giây rồi gật đầu.

"Thật xin lỗi, anh tìm nhầm người rồi!" Lâm Uyển Bạch kìm nén một

cảm giác đang cắn xé nơi lồng ngực, tầm mắt mải miết nhìn bàn tay được
anh nắm chặt: "Bây giờ anh có thể buông tôi ra chưa?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.