XIN HÃY ÔM EM - Trang 1816

Hoắc Trường Uyên dựa ra sau ghế, ngữ khí trầm ngâm: "Cô ấy có lẽ

không để ý đâu."

Nếu để ý, ban đầu lần ở sân bay anh đề nghị cô đã chấp nhận. Huống

hồ, hôm nay không phải là cô nhặt được con trai anh mà là con trai anh tự
lén lút chạy ra tìm cô, nhưng anh không định kể lại trước mặt vợ chưa
cưới.

"Trường Uyên, anh và cô gái họ Lâm đó hình như rất thân? Quen nhau

lâu rồi sao?" Lục Tịnh Tuyết hỏi xong, lại cảm thấy lòng bàn tay đổ mồ
hôi vì căng thẳng.

"Cô ấy có lẽ vừa về nước chưa lâu." Hoắc Trường Uyên chỉ khẽ đáp.

Lục Tịnh Tuyết quan sát sắc mặt anh, xác nhận không có gì bất thường,

hòn đá tảng trong lòng cũng nhẹ nhàng hơn không ít.

Hoắc Trường Uyên liếc nhìn: "Anh còn một buổi họp trực tuyến."

"Vậy em về trước đây. Trường Uyên, hôm khác em sẽ tới công ty thăm

anh!" Mục đích tới đây lần này của Lục Tịnh Tuyết đã đạt, cô ta mỉm cười
gật đầu.

Hoắc Trường Uyên ngồi vắt hai chân vào nhau, không nói thêm gì.

Ra khỏi biệt thự, tài xế đã mở cửa xe sẵn cho cô ta. Sau khi cả hai lần

lượt ngồi vào trong, tài xế cung kính hỏi: "Đại tiểu thư, bây giờ chúng ta
về nhà ạ?"

"Ừm." Lục Tịnh Tuyết gật đầu.

Ô tô bắt đầu lăn bánh, cô ta không có tâm trạng thưởng thức cảnh đẹp

bên ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.