XIN HÃY ÔM EM - Trang 1820

"Không cần đâu!" Lâm Uyển Bạch lắc đầu từ chối, không muốn dính

dáng quá nhiều: "Có chuyện gì thì cô nói luôn ở đây đi."

"Ok!" Lục Tịnh Tuyết cũng không gây khó dễ, mỉm cười khoanh tay

trước ngực, giọng dịu dàng: "Cô Lâm là người thông minh, có lẽ không
khó đoán ra nguyên nhân tôi tìm cô là gì! Tôi không biết mục đích quay về
nước của cô Lâm lần này là gì, nhưng có một điểm cô nên hiểu rõ. Bốn
năm trước, Trường Uyên đã chia tay với cô rồi. Nói lời thật lòng, có lẽ
không ai mong muốn chồng chưa cưới của mình và bạn gái cũ lằng nhằng
dây dưa... Haizz, xem ra cả tôi cũng không tránh khỏi những chuyện này!"

"Tôi và Trường Uyên không bao lâu nữa sẽ làm đám cưới, thế nên sự

xuất hiện của cô sẽ khiến tôi khó tránh khỏi căng thẳng phần nào. Nếu có
lời nào khiến cô cảm thấy không thoải mái, tôi có thể xin lỗi cô!" Nói tới
đây, Lục Tịnh Tuyết hơi ngừng lại, nụ cười càng đậm hơn một chút:
"Nhưng, có một câu tôi từng nói với cô em gái trước kia của cô, bây giờ
cũng có thể nói với cô. Sau khi tôi kết hôn với Trường Uyên, chỉ cần biết
điều, tôi vẫn có thể lựa chọn nhắm một mắt, mở một mắt..."

"Cô Lục!"

Trái tim Lâm Uyển Bạch nhói lên, cô lên tiếng ngắt lời.

Hít sâu một hơi, cô nhìn thẳng vào đôi mắt xinh đẹp của cô: "Tôi hiểu ý

cô, nhưng cô lo thừa rồi. Giữa tôi và Hoắc Trường Uyên không có gì hết,
huống hồ anh ấy đã quên tôi. Vả lại... không lâu nữa tôi cũng sẽ đi khỏi
đây."

Nghe đến câu cuối cùng, đôi mày thanh mảnh của Lục Tịnh Tuyết hơi

nhướng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.