XIN HÃY ÔM EM - Trang 2117

Bánh bao nhỏ nghe xong, ngây ngốc gật đầu tin tưởng rồi bắt đầu hậm

hực ăn.

Hoắc Trường Uyên quay đi, cũng đồng thời che giấu những tia sáng

giảo hoạt trong đáy mắt.

Cuối cùng cũng ăn sạch mỳ, bánh bao nhỏ ôm cái bụng tròn vo nấc lên

một tiếng.

Bảo bảo thật bứt rứt...

Rõ ràng mùi vị này có chỗ nào không đúng...

Tắm rửa xong xuôi, Hoắc Trường Uyên bế con trai về giường, kéo chăn

lên: "Không còn sớm nữa, ngủ thôi!"

"Nhưng bảo bảo nhớ Uyển Uyển!"

Bánh bao nhỏ chớp chớp mắt, cất giọng nũng nịu.

Hoắc Trường Uyên hừ một tiếng: "Vừa mới ăn mỳ cô ấy nấu mà?"

"Nhưng vẫn muốn nhìn thấy Uyển Uyển, muốn nói chuyện với Uyển

Uyển, còn muốn được ôm hôn Uyển Uyên!" Nói đến câu cuối, bánh bao
nhỏ hình như còn ái ngại, khuôn mặt nhỏ xấu hổ đỏ lựng lên.

Uyển Uyển...

Anh nghe chất giọng non nớt của con trai lặp đi lặp lại hai chữ này, chỉ

hận không thể treo luôn bên miệng.

Ha ha, ở một phương diện nào đó, họ đúng là bố con!

Bánh bao nhỏ bất ngờ gọi anh: "Papa!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.