XIN HÃY ÔM EM - Trang 2219

Người tài xế phía trước chạy xuống, cung kính kéo cửa xe phía sau ra,

quả nhiên một bóng dáng cao ráo bước xuống.

Hoắc Trường Uyên nghe thấy xong cũng dừng chân nhìn qua.

Lục Tịnh Tuyết cười tươi, trong đôi mắt xinh đẹp dường như chỉ có

mình Hoắc Trường Uyên. Cô ta rảo bước đi thẳng về phía anh, dịu dàng
gọi: "Trường Uyên!"

"Sunny, cô tới đây làm gì?" Hoắc Trường Uyên lập tức chau mày.

"Trường Uyên, đừng như vậy được không?" Biểu cảm của Lục Tịnh

Tuyết rất ấm ức: "Em chỉ muốn qua thăm anh, tiện thể xin lỗi anh. Bốn
năm qua, không phải em cố tình giấu anh chuyện thân thế của Đậu Đậu,
cũng không cố tình cùng bác Hoắc che giấu anh. Chỉ là mọi người cảm
thấy như vậy mới tốt cho anh, hơn nữa em cũng không biết nên nói thế
nào, cứ nghĩ anh sẽ không bao giờ nhớ lại nữa!"

"Haha..." Hoắc Trường Uyên cười khẩy.

Thấy vậy, Lục Tịnh Tuyết biết chừng biết mực, chuyển chủ đề: "Trường

Uyên, chắc là anh vừa mới tan làm? Bác trai có gọi điện thoại cho em,
chúng ta cùng qua đó ăn cơm được không?"

"Xin lỗi." Hoắc Trường Uyên hờ hững đáp.

Sau khi bị từ chối, Lục Tịnh Tuyết đánh mắt nhìn biệt thự, đành lùi

bước, cố gắng dịu giọng: "Trường Uyên, vậy anh cũng không mời em vào
trong ngồi sao? Lâu lắm rồi em không được nhìn thấy Đậu Đậu rồi, cũng
rất nhớ nó..."

"Sunny."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.