XIN HÃY ÔM EM - Trang 2220

Hoắc Trường Uyên bỗng nhiên lạnh lùng hừ một tiếng.

Lục Tịnh Tuyết vô thức cảm thấy một luồng lạnh lẽo, nhất là khi anh

nheo mắt lại, sau đó cô ta nghe thấy anh lên tiếng cảnh cáo: "Lần trước tôi
đã nói rất rõ ràng với cô rồi, mong cô đừng xuất hiện trước mặt Đậu Đậu
nữa."

"Trường Uyên, anh vẫn không định tha thứ cho em sao?" Lục Tịnh

Tuyết chớp chớp mắt, hốc mắt chợt đỏ ửng.

Sự lạnh nhạt trên khuôn mặt Hoắc Trường Uyên không hề giảm bớt,

anh lạnh lùng liếc chiếc ô tô sang trọng bên ngoài: "Bảo tài xế của cô lái
xe đi đi, đừng chắn trước cổng, lát nữa chú Lý không vào được."

Lệnh đuổi khách này đã quá rõ ràng.

Dứt lời, Hoắc Trường Uyên quay đi, không muốn tiếp tục lãng phí thời

gian thêm nữa.

"Trường Uyên..."

Có điều vừa sải bước chân, cánh tay bỗng bị Lục Tịnh Tuyết giữ lại từ

phía sau.

Khi Hoắc Trường Uyên quay lại lần nữa, tầm mắt vừa hay liếc qua một

bóng dáng thanh mảnh đứng bên cửa sổ sát sàn. Có vẻ như thấy bị phát
hiện, người đó hoang mang trốn sang bên cạnh rèm cửa, nhưng bóng vẫn
hắt nghiêng lên sofa.

Khẽ nhíu mày, anh quay đầu hất tay Lục Tịnh Tuyết ra, không chút

thương hoa tiếc ngọc, sau đó không nói một câu, sải bước đi vào trong biệt
thự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.