XIN HÃY ÔM EM - Trang 2245

Lâm Uyển Bạch thầm thở hắt ra một hơi, trở về trước mặt bánh bao

nhỏ, giơ tay xoa xoa mái đầu nấm hơi xoăn của nó.

Xúc cảm mềm mại từ bàn tay truyền tới, cô bỗng nóng đầu mà nghĩ, vì

con trai thì dù có làm chuyện gì cũng xứng đáng cả.

Cô mỉm cười, nhẹ nhàng vỗ về thằng bé: "Bảo bối, con đừng buồn, con

rất muốn được như bạn nhỏ kia cưỡi ngựa lớn đúng không? Bạn nãy mẹ
giúp con nói với bố rồi, bố con đã đồng ý cho con cưỡi!"

"Thật không ạ?" Bánh bao nhỏ ngẩng phắt đầu lên.

Đôi mắt to tròn tràn đầy kỳ vọng. Thằng bé nhìn cô rồi lại đi về phía

papa như không dám tin.

Hoắc Trường Uyên trầm mặc tiến lên, cởi áo vest ngoài ra, sau đó cúi

người xuống, vòng tay luồn qua nách bánh bao nhỏ giống như hai bố con
vừa nãy, rồi nhẹ nhàng nhấc nó đặt lên cổ mình.

Khi anh đứng dậy, còn không quên thì thầm một câu bên tai cô: "Hãy

nhớ lời em hứa."

Lâm Uyển Bạch ngượng ngập gật đầu.

"Woa, cao quá!"

Sau khi ngồi lên, bánh bao nhỏ hưng phấn kêu to.

Hoắc Trường Uyên túm lấy hai tay của con trai, kiểm soát thăng bằng,

tránh không để cho nó ngã xuống.

Bánh bao nhỏ không sợ sệt chút nào, mắt sáng rực lên. Thấy hai bố con

phía trước đang rảo nhanh bước chân, nó cũng lắc lư hai bắp chân, chỉ hủy:
"Papa, chạy về phía trước nào!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.