XIN HÃY ÔM EM - Trang 2257

Lâm Uyển Bạch cũng gật đầu chào lại.

Nhìn hai bố con họ ngồi vào chiếc xe ô tô sang trọng, không biết có

phải ảo giác ban nãy của cô không mà cô lại cảm thấy Lục Tịnh Tuyết có
vẻ không muốn để bố mình quá thân thiết với cô...

"Uyển Uyển, cô đang nhìn gì thế?"

Đầu gối chợt ấm áp, cùng với đó là một giọng con nít vang lên.

Lâm Uyển Bạch ngồi xuống, khoác áo lên người bánh bao nhỏ, sau đó

bế nó lên, thấy Hoắc Trường Uyên đứng bên cũng đang nhìn mình chăm
chú, cô lắc đầu: "Không nhìn gì cả..."

Họ lên xe, chiếc Land Rover nhanh chóng đi về phía biệt thự.

Chơi điên cuồng cả một ngày, bánh bao nhỏ vừa lên xe đã ngáp suốt,

đầu gục như gà mổ thóc, mơ màng buồn ngủ. Nhưng nó vẫn gắng gượng,
đợi đến lúc về nhà để Lâm Uyển Bạch ôm mình ngủ.

Sau khi về tới nhà, Lâm Uyển Bạch ôm bánh bao nhỏ vào lòng, Hoắc

Trường Uyên đã mở cửa xe hộ cô.

Cô khẽ nói một tiếng "Cảm ơn" rồi xốc mông thằng bé lên, đi vào trong

nhà.

Tầng một im phăng phắc, lúc chập tối họ có gọi điện thoại về nhà, bảo

mọi người không cần đợi cửa. Vậy nên chú thím Lý đã đi ngủ rồi. Họ lên
thẳng tầng hai.

Cái bóng cao lớn của Hoắc Trường Uyên đi ngay sau cô, che hết ánh

đèn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.