XIN HÃY ÔM EM - Trang 2308

Lâm Uyển Bạch ở bên quan sát, vội vàng dịu dàng dặn dò: "Bảo bối,

cẩn thận một chút, cầm xa tay ra, cẩn thận bỏng biết không?"

"Vâng ạ!" Bánh bao nhỏ phấn khích gật đầu.

Tổng cộng hai mươi cây, từng cây từng cây được chơi rất chậm, có thể

chơi rất lâu.

Bánh bao nhỏ cầm bằng hai tay, cũng giống như các bạn nhỏ khác, rồi

vươn dài cánh tay chầm chậm đung đưa, hai con mắt như đong đầy ánh
lửa.

Lúc này, cô gái kia đã quay về, cầm theo sáu mươi tệ: "Thưa anh, xin

lỗi để anh đợi lâu! Đây là tiền thừa của anh!"

Hoắc Trường Uyên đón lấy.

Cô bé nhìn về phía bánh bao nhỏ đang ngồi xổm, say mê đắm chìm

trong thế giới pháo bông, cười tít mắt nói với họ một câu: "Con của hai
anh chị thật đáng yêu, chúc hai anh chị chơi vui vẻ!"

"Cảm ơn em." Hoắc Trường Uyên mỉm cười.

Cô bé đáp một câu "Không có gì ạ" rồi nhanh chóng nhiệt tình chạy đi

xa.

Lâm Uyển Bạch tuy ngồi đó chơi cùng con trai nhưng khi quay đầu lại,

cô không bỏ sót chữ nào trong cuộc đối thoại của họ.

Lần đầu tiên có thể không để ý, nhưng lần thứ hai vô tư gọi như thế,

anh vẫn không sửa đổi gì, hơn nữa còn như mặc nhận.

Lâm Uyển Bạch do dự mấy giây, không kìm được lòng mình, nhìn về

phía anh: "Hoắc Trường Uyên..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.