XIN HÃY ÔM EM - Trang 2312

Bánh bao nhỏ nằm giữa họ, nhưng chỉ cần không nín thở là sẽ ngửi

được mùi đàn ông thoang thoảng đâu đây.

Lâm Uyển Bạch nằm ngay ngắn lên gối, hoàn toàn không dám nhúc

nhích lung tung, cơ thể cứng đờ. Còn bánh bao nhỏ thì đã len lỏi vào trong
lòng cô theo thói quen, nhẹ nhàng nắm chặt lấy một lọn đuôi tóc của cô.

Giọng trầm của Hoắc Trường Uyên vang lên: "Anh tắt đèn đây."

"Ồ." Lâm Uyển Bạch khẽ đáp.

Ngay sau đó, cô nhìn thấy anh giơ cao cánh tay lên, tắt ngấm ngọn đèn

đầu giường.

Cả căn phòng chìm vào bóng tối, chỉ có ánh trăng ngoài cửa sổ loáng

thoáng hắt vào phòng.

"Uyển Uyển, chúc ngủ ngon~" Bánh bao nhỏ mềm oặt nói.

Lâm Uyển Bạch nuốt nước bọt: "Chúc bảo bối ngủ ngon..."

Bánh bao nhỏ ngủ rất nhanh, chẳng bao lâu sau, nó đã thở đều đều, còn

cả những tiếng khè khè nhẹ nhàng bật ra từ mũi.

Cô vẫn giữ nguyên tư thế đó, đến cả ngón tay có vô tình nhấc lên cũng

rất cẩn thận, sợ sẽ làm bánh bao nhỏ thức giấc, và cả Hoắc Trường Uyên
nằm bên cạnh thằng bé.

Lâm Uyển Bạch thậm chí còn lo lắng, nếu nửa đêm anh vượt qua bánh

bao nhỏ, nằm lại đây thì phải làm sao?

Cô nín thở chờ đợi một lúc, thấy không có bất kỳ động tĩnh gì mới yên

tâm hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.