XIN HÃY ÔM EM - Trang 2360

Tuy bình thường anh cũng là một người tỉ mỉ, ngoài miệng không nói

nhưng sẽ chủ động làm rất nhiều chuyện lặt vặt. Nhưng lúc chỉ có hai
người họ thì còn ổn, đối diện còn có Yến Phong, anh biuẻ hiện quá rõ ràng,
hơn nữa còn thực sự cố ý, giống như...

Một con cún tè vào chỗ nào đó đánh dấu chủ quyền.

Hoắc Trường Uyên điềm nhiên đón nhận ánh mắt của cô, nhướng mày

hỏi: "Sao, còn cần anh đút cho em à?"

"Không cần!" Lâm Uyển Bạch đỏ mặt lắc đầu.

Thấy Yến Phong mỉm cười nhìn sang, cô đành ngượng ngập bẽn lẽn

cười.

Giữa chừng, Yến Phong đi vào nhà vệ sinh, Lâm Uyển Bạch vô thức

nhìn theo bóng lưng anh ấy, bị Hoắc Trường Uyên thẳng thừng quay ngoắt
mặt lại: "Có gì phải nhìn chứ, đã bốn năm trôi qua rồi, bây giờ anh ta cũng
nhiều tuổi rồi!"

"Đâu có nhiều lắm..." Cô không nhịn được, bất bình.

"Con người ta qua bốn mươi tuổi đã coi là trung niên rồi!" Hoắc

Trường Uyên hừ một tiếng lạnh lùng.

"Đâu có khoa trương đến vậy!" Lâm Uyển Bạch nhìn anh, không thể

đồng tình, bất giác phản bác lại: "Vả lại, chẳng phải người ta hay nói đàn
ông bốn mốt một nhành hoa đó sao, bây giờ đang là lúc quyến rũ nhất của
anh ấy đấy!"

Nói xong, cô nhìn thấy mặt Hoắc Trường Uyên đen đi không ít.

Thấy vậy, cô phì cười, lẩm bẩm một câu: "Đồ nhỏ mọn!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.