XIN HÃY ÔM EM - Trang 2494

Vì vốn dĩ đã lên kế hoạch ra ngoài ăn cơm, thím Lý ở nhà cũng không

chuẩn bị thế nên sau khi Diệp Tu đi rồi, ngược lại chỉ còn ba người họ
cùng dùng bữa. Họ chọn một nhà hàng bán món Thượng Hải, bầu không
khí rất ấm cúng, có không ít gia đình cũng dẫn con cái ra ngoài ăn như họ.

Khi ăn xong trở về biệt thự thì trời cũng đã tối.

Dọc đường, bánh bao nhỏ mệt mỏi ngáp ngủ suốt, nên Lâm Uyển Bạch

chỉ đọc mấy trang truyện là nó đã nhanh chóng thiếp đi.

Sau khi nhẹ nhàng rời khỏi phòng con, cô đi thẳng sang phòng ngủ bên

cạnh.

Hoắc Trường Uyên đã tắm rửa xong, hông còn không buồn quấn khăn

tắm, chỉ mặc độc quần lót, gối đầu lên hai cánh tay, nằm ngửa trên giường.

Lâm Uyển Bạch nhìn qua, bất giác liếm môi.

Cô chợt nhớ lại hình ảnh anh mặc quần bơi chiều nay. Không chỉ mấy

cô gái trẻ đó bị hút hồn, thật ra khi ấy cô cũng chẳng thể dời mắt, tuy
không nhìn anh chòng chọc nhưng cũng thi thoảng liếc...

Điều chỉnh lại nhịp thở, Lâm Uyển Bạch bình tĩnh đi qua: "Sao anh

không đắp chăn?"

Hoắc Trường Uyên nằm im, chỉ giật giật khóe môi.

"Mệt quá!"

Anh nhắm mắt từ đầu tới cuối, trông có vẻ thật sự mệt mỏi.

Thấy vậy, Lâm Uyển Bạch nghi hoặc: "Anh mệt gì chứ..."

Hoắc Trường Uyên mở mắt, liếc về phía cô với ánh nhìn đầy ý tứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.