XIN HÃY ÔM EM - Trang 2507

Lúc trước Hoắc Trường Uyên có dặn thím Lý dọn cho cô một phòng

riêng, tuy ban đầu cô ngủ với bánh bao nhỏ, về sau lại ngủ với anh nhưng
đa phần đồ đạc vẫn để trong căn phòng đó.

Thấy anh đứng im đó không nhúc nhích, cô gọi to: "Hoắc Trường

Uyên?"

"Biết rồi!"

Sau đó, anh sải bước đi ra khỏi phòng ngủ.

Hai phút sau, anh quay lại, trong tay cầm một chiếc túi màu hồng, đưa

qua khe cửa cho cô.

"Cảm ơn anh!" Nói rồi, Lâm Uyển Bạch chui lại vào trong, không quá

để ý tới biểu cảm của anh.

Cô không ngờ "bà dì" tới đột ngột như vậy, trước hai ngày so với lịch.

Sau khi lên gác cô mới chắc chắn nguyên nhân mình khó chịu, nhưng việc
này cũng không quá đặc biệt.

Thay xong một chiếc quần lót khác sạch sẽ hơn, cô kéo cửa đi ra ngoài.

Cô phát hiện Hoắc Trường Uyên ngồi ở cuối giường, tay kẹp điếu

thuốc, vừa mới rít một hơi.

Lâm Uyển Bạch đi tới, thấy anh không buồn ngước mắt lên, chỉ nhìn

chằm chằm đám khỏi dần tan, bèn tò mò chạm tay vào anh: "Hoắc Trường
Uyên, anh sao vậy?"

Sắc mặt Hoắc Trường Uyên không đoán ra được là vui vẻ hay giận dữ.

Lâm Uyển Bạch liếm môi, cứ nghĩ anh vẫn còn nhớ cái ôm ở sân bay,

đang định lấy lòng anh thì anh bỗng nhiên chau mày nói một câu: "Sao vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.