XIN HÃY ÔM EM - Trang 253

Hoắc Trường Uyên hờ hững liếc nhìn cô: "Mình tự hiểu rõ là được rồi."

"..." Cũng phải.

Lâm Uyển Bạch gật đầu, trong lòng bỗng dưng có chút bí bạch.

"Còn thiếu gì không?"

"Không thiếu gì nữa."

Hoắc Trường Uyên gật đầu rồi đưa cô ra cổng chợ.

Cổng chợ vì bày đầy sạp hàng ra đường nên khá chật chội. Lâm Uyển

Bạch cảm giác có ai khẽ huých vào người mình. Ban đầu cô không quá để
ý, chỉ cảm thấy bả vai bỗng nhiên nhẹ bẫng, lát sau chợt giật mình: "Hả!
Có kẻ cướp, túi xách của tôi!"

Bên ngoài khu chợ quả nhiên có bóng một gã đàn ông đang chạy.

Sau khi nhìn rõ, Lâm Uyển Bạch co cẳng đuổi theo.

Người hai bên đường bị cô đẩy hết ra, dường chỉ cô chỉ còn một ý

niệm, phải lấy lại chiếc túi của mình.

Thật ra trong đó không có nhiều đồ, một tập giấy ăn và một chùm chìa

khóa, trong ví cũng chẳng còn mấy đồng. Nhưng cô buộc phải đuổi theo,
bởi vì trong đó còn có con dao găm quân đội rất quan trọng mà cô chưa
bao giờ rời xa.

Lâm Uyển Bạch không biết sức mạnh của mình đến từ đâu, chỉ điên

cuồng đuổi theo một cách miệt mài.

Gã ăn cướp có vẻ cũng bất ngờ khi thấy cô đuổi riết không buông. Hắn

buột miệng chửi thề mấy tiếng. Chạy ra đường, hắn đổ hết tất cả trong túi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.