XIN HÃY ÔM EM - Trang 2545

"Đúng vậy, tình hình cụ thể hiện tại phía cảnh sát đang điều tra." Lục

Học Lâm thở dài gật đầu.

Hoắc Chấn quay sang, chú ý thấy Lâm Uyển Bạch đang đứng dựa vào

tường.

Cô khoác chiếc áo vest nam giới trên người, bên trên dính đầy máu, dù

tối màu cũng vẫn nhận ra. Lúc này máu đã khô, trông lại càng đáng sợ. Hai
tay cô cũng đỏ thẫm, ngoài vết thương trên cổ được băng lại ra, không thấy
còn vết thương nào khác.

"Vì cô hả?" Hoắc Chấn hiểu ra, chất vấn.

Mí mắt Lâm Uyển Bạch run lên, cô không phủ nhận.

"Bây giờ Trường Uyên bị thương nặng nằm trong kia đều là vì cô?"

Hoắc Chấn lập tức phẫn nộ, sải bước tiến tới, gần như chỉ thẳng vào mũi
cô mà chửi: "Sao cô như bóng ma bám mãi không tha thế hả. Bây giờ
Trường Uyên ra nông nỗi này cô hài lòng chưa! Cô cút đi cho tôi, cút ngay
lập tức! Chỗ này không cần cô, đừng xuất hiện trước mặt tôi, cút đi cho
khuất mắt tôi!"

"..." Lâm Uyển Bạch bặm môi lại.

"Cô điếc hả? Tôi bảo cô cút, không được phép đứng đây!" Hoắc Chấn

quát to rồi giơ tay đẩycô, liên tục lặp đi lặp lại: "Cút ra ngoài cho tôi! Cút
ra ngoài!"

Nhưng Lâm Uyển Bạch bỏ ngoài tai, bướng bỉnh nhìn thẳng vào mắt

Hoắc Chấn, nghiến răng nói rành mạch: "Không, tôi kiên quyết không đi!"

Hoắc Trường Uyên đang ở đây, cô không thể đi được!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.