XIN HÃY ÔM EM - Trang 2576

Trong phòng còn những người khác, thế nên Lâm Uyển Bạch đợi một

chút.

Khi cô quay về, phát hiện trong phòng bệnh xuất hiện khá nhiều người.

Nói chính xác hơn là có không ít bóng những thiên thần áo trắng.

Lâm Uyển Bạch nghĩ là họ tới kiểm tra theo thông lệ, nhưng chẳng bao

lâu sau cô đã ngửi thấy mùi bất ổn.

Hoắc Trường Uyên lúc trước đòi ngủ, lúc này nằm nghiêng dựa vào

giường, đôi mắt tối đen như miệng giếng. Anh được làm trung tâm, hai
bên trái phải giường bệnh được vây kín bởi những cô y tá trẻ, ai nấy đều
ôm một cuốn sổ trong tay, mặt nhìn anh chằm chằm.

1, 2, 3...

Lâm Uyển Bạch âm thầm đếm, có tổng cộng sáu cô. Cho dù là làm

kiểm tra gì đó cũng đâu cần nhiều người đến vậy!

Chẳng trách ban nãy qua phòng y tá chẳng thấy mống nào...

Chẳng lẽ chạy hết cả vào đây rồi?

"Hoắc tổng, bọn em nghe nói cả rồi!" Cô y tá đứng gần Hoắc Trường

Uyên nhất lên tiếng trước: "Anh không đợi cảnh sát, một mình chạy vào
cứu người, lẽ nào anh không sợ chút gì ư?"

Ngay lập tức bên cạnh có người phụ họa theo: "Đúng vậy đấy! Nghe nói

đám người đó đều là lưu manh, hơn nữa trong số đó còn có một kẻ vừa ra
tù chưa lâu, đều là loại chẳng sợ chết. Một mình anh đấu lại năm tên mà
không hề e sợ, quá lợi hại rồi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.