XIN HÃY ÔM EM - Trang 2674

lòng mình.

Lâm Uyển Bạch không phòng bị, gần như ngã vào lồng ngực anh.

Cô xấu hổ đẩy ra: "Anh buông ra..."

"Không buông!" Hoắc Trường Uyên càng thu tay chặt hơn.

Lâm Uyển Bạch nép chặt vào lòng anh, sắp không thở nổi. Trong lúc

giãy giụa, cô nghe thấy anh thì thầm, hôn khẽ lên tai mình: "Uyển Uyển,
anh xin lỗi."

"Anh biết, tại anh không tốt, là lỗi của anh." Hoắc Trường Uyên thở

dài, trong chất giọng trầm chứa đựng một sự tự trách và sầu não: "Anh
cũng rất hối hận, lúc đó anh đã hiểu lầm em, đừng giận anh nữa, nhé?"

Lâm Uyển Bạch từ từ mím môi lại.

Ngẩng đầu lên khỏi lòng anh, cô nhíu mày: "Hoắc Trường Uyên, em

đúng là rất giận, việc khiến em giận là anh cho rằng em phản bội anh,
chứng tỏ anh hoàn toàn không tin tưởng em!"

Lâm Uyển Bạch hiểu, chuyện này chỉ là một hiểu lầm.

Ác ý của người khác khiến họ phải chia tay. Ngoài sự thấu hiểu này ra,

cô còn tưởng tượng được, lúc đó sau khi nhìn thấy bức ảnh ấy, anh chắc
chắn không dễ chịu gì, bị cố tình dẫn dắt hiểu nhầm người con gái của
mình phản bội, ngoài giận dữ còn có đau lòng.

Nhớ lại lúc đó cô phải dựa vào sức mạnh của anh mới tổ chức được

xong tang lễ cho bà ngoại, lúc đó cô đau lòng khôn xiết, không hiểu sao có
thể vượt qua được, vậy mà anh không tin tưởng cô.

"Không phải anh không tin em." Hoắc Trường Uyên giải thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.