XIN HÃY ÔM EM - Trang 2673

"Anh không sao chứ?" Cô vội hỏi.

Hoắc Trường Uyên lắc đầu, rút khăn giấy ra, khàn giọng nói: "Có thể là

cảm cúm chăng."

Nghe vậy, Lâm Uyển Bạch cũng bất giác chau mày.

Nhớ lại lúc trước anh vẫn còn nằm trên giường bệnh, bị thương nặng

như thế, bây giờ thật ra vẫn chưa hoàn toàn bình phục, bác sỹ cũng dặn là
phải cố gắng nghỉ ngơi, lỡ bị ướt mưa cảm cúm thì phải làm sao...

Lâm Uyển Bạch vén chăn lên, xếp lại gối cho ngay ngắn: "Anh nằm lên

giường một lát đi đã, em xuống nhà pha cho anh cốc trà gừng, uống vào để
xua đi khí lạnh, nếu không đêm nay kiểu gì cũng sốt!"

Hoắc Trường Uyên mỉm cười "ừm" một tiếng, nằm xuống theo lời cô.

Khi nhìn thấy bóng dáng thanh mảnh của cô khuất sau cửa phòng ngủ,

bờ môi mỏng của anh lặng lẽ cong lên.

Ừm...

Khổ nhục kế quả nhiên có hiệu quả.

Hoắc Trường Uyên uể oải nằm lên giường, dù sao cũng đã phải nằm

trong phòng làm việc cô độc một đêm, lúc này được ngửi mùi hương của
cô vương trên chăn gối, anh thấy thật thoải mái.

Rất nhanh, Lâm Uyển Bạch đã bê lên một cốc trà gừng.

Sợ quá cay, cô còn thêm ít đường đỏ vào trong, rồi đưa cho anh.

Hoắc Trường Uyên ngồi dậy, ngẩng đầu uống sạch không chút chần

chừ. Khi đưa bát cho cô, anh không buông tay mà dùng sức kéo cô vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.