XIN HÃY ÔM EM - Trang 2762

Tuy rằng Tiêu Vân Tranh không biết người gọi tới là ai, nhưng từ biểu

cảm trên nét mặt anh khi nói chuyện, có thể đoán được vài phần. Chỉ khi
đối diện với Lâm Uyển Bạch, anh mới bày ra sự dịu dàng vô thức ấy.

Sau khi ngắt điện thoại, Lâm Uyển Bạch nắm tay bánh bao nhỏ đứng

đợi trong đại sảnh.

Hôm nay cô đưa bánh bao nhỏ đi học lớp Taekwondo buổi chiều, kết

thúc cũng đã chập tối. Cô nghĩ vừa hay họ định ra ngoài ăn nên gọi điện
cho anh, rồi bảo chú Lý chở hai mẹ con họ tới Hoắc Thị.

Thật ra cô cũng rất muốn đi lên gác, nhưng những ánh mắt nhìn qua

khiến cô cảm thấy gượng gạo và ngượng ngập. Cô đang định đi tới khu
nghỉ ngơi ở phía chếch để đợi thì thang máy "ding" lên một tiếng.

Cô chỉ vô thức nhìn xem có phải Hoắc Trường Uyên không. Nào ngờ

lại bắt gặp một người không muốn gặp cho lắm.

Lâm Uyển Bạch định giả vờ như không nhìn thấy, quay người dẫn bánh

bao nhỏ tránh đi. Nhưng không ngờ đối phương tinh mắt, gần như phát
hiện ra cô ngay lúc ấy, cái bóng cao ráo đã tiến về phía cô.

"Cô Lâm!"

Lâm Uyển Bạch nhíu mày: "Cô Lục!"

Dường như nhận ra sự khó chịu của cô, bánh bao nhỏ ngẩng đầu gọi

một tiếng: "Uyển Uyển!"

Ngay sau đó, nó phồng má đứng ngay trước mặt cô, trừng trừng đôi mắt

to nhìn Lục Tịnh Tuyết với vẻ phòng bị như đang bảo vệ cô vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.