XIN HÃY ÔM EM - Trang 2919

Mới hơn chục tiếng đồng hồ mà trông anh đã tiều tụy hơn cả người trực

tiếp phẫu thuật là cô. Có vẻ như đã trông cô rất lâu, đôi mắt anh loáng
thoáng xuất hiện những tia máu dài và mảnh, hơn nữa ban nãy anh lên
tiếng, giọng cũng khản đặc.

Điều Lâm Uyển Bạch không biết là phẫu thuật kết thúc lúc trưa. Mấy

tiếng đồng hồ sau đó khi cô chưa tỉnh, tất cả các dây thần kinh của Hoắc
Trường Uyên đều căng ra. Gần như cứ nửa tiếng một, anh lại nhăn nhó mặt
mày đi tìm bác sỹ hỏi vì sao cô chưa tỉnh.

Cuối cùng, bác sỹ suýt nữa sụp đổ, thề thốt với anh: "Hoắc tổng, tôi bảo

đảm với cậu, cô Lâm nhất định sẽ tỉnh lại!"

"Phẫu thuật..." Lâm Uyển Bạch yếu ớt lên tiếng.

Hoắc Trường Uyên khẽ nắm lấy tay cô, nói cho cô điều cô muốn biết:

"Phẫu thuật rất thành công. Chú Lục cũng rất ổn! Bây giờ đã được đưa trở
lại phòng ICU. Bác sỹ nói, sau 48 tiếng đồng hồ quan sát là có thể chuyển
về phòng bệnh thường!"

Nghe xong, Lâm Uyển Bạch thở phào.

Cô vừa chống khuỷu tay lên giường, Hoắc Trường Uyên đã vươn tay ra,

dìu cô ngồi dựa vào chiếc gối được đặt đứng.

"Đợi anh, anh đi gọi bác sỹ!"

"Vâng."

Rất nhanh, vị bác sỹ mặc blouse trắng đã theo anh tiến vào phòng bệnh.

Sau một loạt các hạng mục kiểm tra, bác sỹ chính tỏ ý nói tố chất sức

khỏe của cô rất tốt, chỉ cần ở lại bệnh viện quan sát tĩnh dưỡng là được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.