XIN HÃY ÔM EM - Trang 3029

Uyên có tốt với con không?"

"Anh ấy rất tốt ạ." Lâm Uyển Bạch trả lời.

Lâm Dũng Nghị áy náy, chậm rãi nói: "Có thể bây giờ bố muốn thể hiện

tình yêu của người cha đã quá muộn rồi. Nhưng, bố thật sự đứng từ góc độ
một người cha, hy vọng con gái mình gặp được đúng người, sống hạnh
phúc cả đời. Trường Uyên ổn không?"

"Bố, bố yên tâm đi!" Lâm Uyển Bạch tươi cười gật đầu.

Một người có thật lòng với bạn hay không hoàn toàn có thể cảm nhận

được. Cô biết Lâm Dũng Nghị thật lòng lo cho hạnh phúc của cô. Cảm
thấy ấm lòng, cô nói tiếp: "Hoắc Trường Uyên rất tốt, anh ấy thật sự rất
tốt. Con muốn làm vợ anh ấy, còn muốn nhiều hơn cả anh ấy nữa. Đối với
con, đi tìm cả thế gian này cũng không có người đàn ông thứ hai tốt như
anh ấy nữa. Con yêu anh ấy, thậm chí cảm kích rằng anh ấy cũng yêu con
như vậy! Con cũng cảm ơn ông trời đã cho con gặp được một người đàn
ông vừa giỏi giang vừa hấp dẫn như anh ấy. Cả đời này con không muốn bỏ
lỡ anh ấy nữa, muốn sống cùng anh ấy tới khi đầu bạc răng long!"

Lâm Uyển Bạch nói lời này chủ yếu là muốn vỗ về Lâm Dũng Nghị.

Thêm nữa là trong phòng chỉ có hai người họ, thế nên cô cũng bạo dạn

hơn, không xấu hổ nói hết lòng mình.

Nhưng cô không biết rằng, Hoắc Trường Uyên tham gia xong nghi lễ ký

kết đã kịp về tới cửa nhà họ Lâm, nghe không sót chữ nào.

Hoắc Trường Uyên ra hiệu cho người làm đi xuống trước, còn mình thì

dứt khoát thu tay về, không đẩy cửa ra nữa, đút tay vào túi quần, ngang
nhiên đứng nghe trộm. Cùng với câu nói của cô, nụ cười bên khóe miệng
anh càng đậm thêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.