XIN HÃY ÔM EM - Trang 3177

mắt, gió làm mái tóc của cô ta thổi tung lên, cô ta bò dậy, đôi mắt trợn tròn
vẫn còn rất thảng thốt, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Nghĩ lại vẫn còn hoảng sợ, tựa hồ như bắt gặp cảnh chiếc ô tô ấy đâm

mình bay đi.

Sau khi bình tĩnh lại, Trịnh Sơ Vũ mới phát hiện ra người cứu mình là

ai.

Ngoài bất ngờ ra, cô ta cũng rất sửng sốt, nhất thời không biết nên mở

lời nói gì. Nhìn thấy cô bị nguồn sức mạnh ban nãy đẩy về phía sau, hình
như có va chạm nhẹ với người bên cạnh, trông có vẻ không có gì đáng
ngại, nhưng cô cứ nhíu mày suốt, cô ta bèn ngập ngừng tiến lên, bấm bụng
hỏi: "Này, chị không sao chứ?"

Lâm Uyển Bạch mím môi: "Nếu biết ơn tôi thì đỡ tôi qua bên kia ngồi

đã."

Nghe xong, Trịnh Sơ Vũ không chút chần chừ, chủ động dìu cô sang

chiếc ghế gần đó ngồi xuống.

Sau khi ngồi xuống, vì khóa của túi xách chưa kéo kỹ nên giấy xét

nghiệm và siêu âm trong túi rơi hết ra ngoài.

"Tôi nhặt giúp cô!" Trịnh Sơ Vũ nói vội, sau khi nhặt lên đọc được nội

dung bên trong bèn thảng thốt nhìn cô: "Đây là giấy xét nghiệm của chị?
Chị có thai rồi?"

"Ừm..." Lâm Uyển Bạch gật đầu.

"Lâm Uyển Bạch, chị điên rồi sao!" Trịnh Sơ Vũ đứng bật dậy, mặt biến

sắc, nhìn cô như nhìn một quái vật, ánh mắt nghi hoặc vô cùng, không dám
tin nói to: "Bản thân chị đang có thai, sao ban nãy còn chạy ra cứu tôi? Chị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.