XIN HÃY ÔM EM - Trang 3261

với phòng ngoại giao. Nữ chiếm số đông nhưng số lần chạm cốc còn nhiều
hơn bàn của nam.

Giống như Tiểu Triệu nói, Lâm Uyển Bạch mang thai nên không ai dám

ép cô, cô chỉ uống nước lọc.

Tầm mắt của cô vô thức vượt qua hai bàn phía trước, hướng đến bàn

chính giữa. Hình như Hoắc Trường Uyên lái xe tới đây, thế nên ai mời mọc
anh đều lấy lý do này để thoái thác, nhường hết cho Giang Phóng. Bữa liên
hoan mới được một phần ba thời gian, mặt Giang Phóng đã đỏ tưng bừng
rồi.

Lâm Uyển Bạch lắc đầu, đúng là xui xẻo cho Giang Phóng!

Uống hết một cốc nước, cô có chút cảm giác, chợt đứng lên và nói:

"Tôi đi vệ sinh một chút!"

Gần như ngay lúc bóng cô biến mất khỏi phòng ăn, ở bàn chính giữa,

Hoắc Trường Uyên cũng đứng lên, ốp màn hình điện thoại lên ngực, giả vờ
như có điện thoại: "Xin lỗi các vị, tôi ra ngoài nhận cuộc điện thoại!"

Lâm Uyển Bạch lau khô tay, từ phòng vệ sinh đi ra liền nhìn thấy bóng

hình cao lớn dựa vào hành lang.

Áo vest và cà vạt đều đã được cởi ra, chỉ còn lại chiếc sơ mi bên trong.

Đôi chân dài uể oải đứng đó, gấu quần thẳng tắp như vừa được là vậy. Sau
khi con ngươi đen đặc nhìn thấy cô, nét mặt anh lập tức xuất hiện nụ cười.

Thật ra anh cười không rõ ràng lắm. Lâm Uyển Bạch nhìn trái ngó phải,

căng thẳng hỏi: "Sao anh cũng theo ra đây vậy?"

"Chẳng phải em đánh mắt sang phía anh, ra tín hiệu cho anh ra ngoài

sao?" Hoắc Trường Uyên đút hai tay vào túi quần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.