XIN HÃY ÔM EM - Trang 3286

"Uyển Bạch, chuyện đã qua lâu như vậy rồi, cô nhất định phải nắm chặt

không buông sao? Dao Dao đã bị tuyên án rồi, còn tôi thì phải trốn Đông
trốn Tây lâu như vậy, bị dồn tới đường cùng, tới cuối cùng vẫn bị bắt. Bây
giờ tôi chỉ mong ở cô một chút từ bi mà cũng không được, làm người nhất
định phải tuyệt tình như vậy sao?" Lý Huệ không ngừng cố gắng thuyết
phục cô.

"Tôi tuyệt tình ư?" Lâm Uyển Bạch nghiến răng: "Lúc Lâm Dao Dao

đâm vào thằng bé, cô ta không tuyệt tình sao? Khi bà tìm năm gã lưu manh
định cưỡng bức tôi, bà không tuyệt tình à?"

Lý Huệ á khẩu, hèn mọn lẩm bẩm: "Tuy rằng tôi và Dao Dao đều từng

hại cô, nhưng chẳng phải bây giờ cô vẫn bình an vô sự sao!"

Lâm Uyển Bạch nghe mà chỉ muốn phá lên cười.

Lẽ nào như vậy là có thể xóa sạch tội danh. Lẽ nào cô không nên trách

cứ Lý Huệ mà phải cảm thấy mình may mắn, hóa hiểm thành an?

Cô không bao giờ quên được nỗi sợ hãi khi bị đưa tới xưởng bỏ hoang.

Nếu Hoắc Trường Uyên tới muộn một bước, thì bây giờ cô sẽ chẳng thể
yên ổn ngồi ở đây. Cô càng không quên được cảnh Hoắc Trường Uyên
khắp người đầy máu bị đẩy vào phòng cấp cứu. Bảo cô phải giơ cao đánh
khẽ ư, không khác gì nằm mơ cả.

Lý Huệ không từ bỏ, tiếp tục nói: "Uyển Bạch, tôi biết, bây giờ cô đã

bay lên cành cao, không chỉ nhà họ Hoắc, còn cả nhà họ Lục! Bố cô đã kể
rồi, cô không còn là người nhà họ Lâm, mà giờ là con gái nhà họ Lục rồi.
Bất luận thế nào nhà họ Lâm cũng đã nuôi dưỡng cô nhiều năm, Dao Dao
và tôi giờ ra nông nỗi này, cô đành lòng nhìn bố cô bên cạnh không có lấy
một người thân sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.