XIN HÃY ÔM EM - Trang 3325

Lâm Uyển Bạch cầm cuốn tạp chí mẹ và bé lên, vô tình ngước mắt liếc

ra ngoài cửa sổ, đúng lúc chạm phải ánh mắt của Lục Tịnh Tuyết đang cầm
cốc café từ quán café đối diện đi ra, cả hai đều nhìn thấy đối phương.

Cô cũng không né tránh, chỉ lẳng lặng nhìn.

Bả vai chợt ấm lên, trên đỉnh đầu vang lên giọng nói người đàn ông:

"Nhìn gì vậy?"

"Không có gì..." Lâm Uyển Bạch lắc đầu.

Khi cô quay lại nhìn ra ngoài cửa sổ, bóng dáng Lục Tịnh Tuyết đã biến

mất, hình như cô ta đã ngồi vào ô tô đi mất rồi.

Cằm ngay lập tức bị anh nâng lên. Ngũ quan của Hoắc Trường Uyên

đập vào mắt, nhưng sắc mặt hơi tệ, anh hung dữ nói: "Người đàn ông của
em ở đây!"

Nghe xong, Lâm Uyển Bạch ngẩn người.

Khi nhìn theo hướng của anh, cô mới hiểu vì sao anh giận lẫy. Trước

cửa quán café xuất hiện bóng một người đàn ông mặc áo vest, trông cũng
sạch sẽ, một tay xách cặp công vụ, một tay cầm cốc café, đứng ở vị trí Lục
Tịnh Tuyết vừa đi khỏi.

Hoắc Trường Uyên hiểu nhầm ban nãy cô nhìn người này...

Lâm Uyển Bạch mỉm cười, chớp chớp mắt, e thẹn nói với anh: "Trong

mắt em chỉ có thể nhìn thấy anh! Sinh ra là người của anh, chết là ma của
anh!"

Hoắc Trường Uyên rướn môi cười, rõ ràng đã được câu nói của cô xoa

dịu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.