XIN HÃY ÔM EM - Trang 3329

Bánh bao nhỏ còn bé như thế, tuy rằng bây giờ đã đeo cặp đi học mẫu

giáo rồi nhưng vẫn là độ tuổi cần người lớn chăm sóc, làm gì có đạo lý
người lớn sai vặt con nít...

"Muốn ở riêng với em." Hoắc Trường Uyên không hề cảm thấy có gì

bất ổn, ngược lại trả lời ngang nhiên.

"..." Lâm Uyển Bạch câm nín.

Hoắc Trường Uyên khẽ đánh mắt: "Ban nãy là điện thoại của ai vậy?"

Lâm Uyển Bạch cúi đầu nhìn chiếc điện thoại vẫn còn nắm trong tay,

trả lời: "Sơ Vũ."

"Sao cô ta cứ bám riết lấy em thế!" Hoắc Trường Uyên chợt nhíu mày.

"Đâu có!" Lâm Uyển Bạch phản bác trong khó xử.

Nhìn thấy mặt anh hơi sầm xuống, cô không nhịn được, cười anh trong

bụng. E rằng với một người có tính chiếm hữu cao như anh dù là nam hay
nữ, anh cũng ghen hết!

"Giờ cô ấy chẳng rảnh bám lấy em đâu, cả trái tim treo cả vào người

Giang Nam rồi! Ngày trước cô nói em và anh là một đôi vừa gặp đã ưng
nhau, nhưng em cảm thấy họ mới đúng là vừa gặp đã ưng. Điều đáng tiếc
duy nhất là, hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình. Cũng không biết cuối cùng
Sơ Vũ có thành công được hay không!"

Lâm Uyển Bạch ngước mắt nhìn anh, tiếp tục nói: "Lúc đó rời khỏi nhà

hàng anh cũng nhìn thấy đấy thôi, cô Học Phương đang hùng hùng hổ hổ
chạy tới khách sạn tìm Giang Nam! Giang Nam bị Sơ Vũ để ý không biết
là phúc hay họa đây!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.