XIN HÃY ÔM EM - Trang 3467

Thể diện sắp không giữ nổi, Hoắc Chấn thẹn quá hóa giận, quát to: "Bố

làm vậy là vì ai!"

Hoắc Trường Uyên nhún vai, không chút nể tình.

Phòng sách yên lặng khoảng hai phút. Hoắc Chấn ngừng lại, nét mặt

nặng nề thêm vài phần, rồi chậm rãi hỏi: "Nha đầu Tịnh Tuyết thật sự làm
mấy chuyện đó sao?"

"Vâng." Hoắc Trường Uyên gật đầu.

"Thật không ngờ được! Lâu nay bố nghĩ nó là người thích hợp nhất cho

vị trí con dâu, ai ngờ..." Hoắc Chấn nhíu mày, sau đó liên tục lắc đầu, thần
sắc chỉ toàn sầu não.

Sai người đâm bánh bao nhỏ và bắt cóc Lâm Uyển Bạch, khiến Hoắc

Trường Uyên nhập viện, riêng hai chuyện này thôi, dính tới con cháu của
mình, Hoắc Chấn đã không thể tha thứ rồi. Huống hồ trước đó chuyện tội
phạm thương mại cũng là do cô ta âm thầm sai người gây chuyện. Sau đó
được Tiêu Vân Tranh cứu vãn, còn dính líu tới cả hai đứa con trai của ông!

Hoắc Trường Uyên hừ một tiếng lạnh lùng: "Còn không phải vì lúc

trước mắt bố bị mù!"

"..." Thằng mất dạy!

Hoắc Chấn suýt nữa thì tức phát ngất, tự biết mình đuối lý.

Hoắc Trường Uyên chống hai tay lên tay vịn ghế và đứng dậy. Trước

khi đi ra khỏi phòng, anh chợt dừng bước, nghiêng người nhìn người bố
đan hai tay vào nhau, lưng dựa ra sau ghế của mình, làm như bất ngờ nhớ
ra, anh từ tốn nói: "Bố, hình như con nhớ là có người nói, trừ phi bố chết
cũng tuyệt đối không đồng ý để Uyển Uyển về làm dâu nhà họ Hoắc!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.