XIN HÃY ÔM EM - Trang 3496

Lúc đẩy cửa ra, Lâm Uyển Bạch cố tỏ ra bình thản một chút, không

muốn để người ta phát hiện ra vấn đề. Ai ngờ mấy nhân viên đứng đợi đều
nhìn cô cười trộm. Cô liếc sang chiếc gương bên cạnh, vành tai bỗng đỏ
bừng.

Trước khi đi vào phòng thay đồ, để tôn lên được hiệu quả của bộ váy,

nhân viên có đánh phấn đơn giản cho cô. Lúc này đôi môi đỏ đã nhạt đi
một nửa, vừa nhìn là biết có ai đó vừa gặm cắn một cách kịch liệt...

Thử váy xong đi ra cũng đã chập tối. Hoàng hôn bên ngoài nhuộm một

nửa bầu trời. Từ xa nhìn những tòa nhà chìm trong tầng mây giống như
một mộng cảnh rực rỡ.

Lúc đi lấy xe, bên cạnh có một hàng trà sữa, có một dòng người dài

đang xếp hàng phía trước, mùi trà sữa thơm lừng bay khắp phố.

Nhìn thấy có một vị khách bê cốc trà sữa đi ra khỏi dòng người, không

buồn cắm ống mút, cứ thế mở nắp uống một ngụm to, khóe môi còn dính
vệt trà sữa, cô bất giác nuốt nước bọt.

Có lẽ vì âm thanh quá lớn, Hoắc Trường Uyên đang cầm chìa khóa xe

chợt khựng lại: "Muốn uống?"

Lâm Uyển Bạch xấu hổ, gần đây cô càng lúc càng thèm ăn, rất nhiều

lúc nhìn cái gì cũng muốn ăn. Hôm qua ở công ty, nhìn thấy Tiểu Triệu
mua bánh rán kẹp mang về, lén lút vào phòng ăn để ăn, khiến cô thèm gần
chết. Có điều Tiểu Triệu nói đã được tổng giám đốc Hoắc đặc biệt dặn dò,
mấy đồ ăn ngoài đường không sạch sẽ, kiên quyết không chia phần cho cô.

Nhưng tối về tới nhà, thím Lý đã chuẩn bị sẵn một phần từ trước.

"À, một chút..." Lâm Uyển Bạch liếm liếm môi, bị anh nhìn đến

ngượng ngập, đổ vạ không hề chớp mắt: "Có thể là con gái anh thèm!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.