XIN HÃY ÔM EM - Trang 3533

Lâm Uyển Bạch cắn môi, gò má ửng hồng: "Em sợ ngày mai xảy ra sơ

suất, em sợ tự giẫm vào váy cưới của mình, sợ quên lời thề, sợ..."

Tuy rằng họ đã khớp chương trình một lượt từ lâu nhưng tới giây phút

thực sự, cô vẫn lo mình vì quá căng thẳng mà xảy ra sai sót, dù sao thì đây
cũng là chuyện đại sự cả đời.

"Không đâu." Hoắc Trường Uyên thu cánh tay lại, ôm cô chặt hơn,

giọng nói trầm ấm vang bên tai: "Đậu Đậu sẽ đứng sau nâng váy cho em,
lời thề đã viết đủ lên giấy, tới lúc đó cứ đọc là được. Cho dù còn chuyện gì
đáng sợ, thì cũng còn chồng em ở đây!"

Vì một câu "chồng em ở đây" mà cô nghĩ dù trời có sập xuống cũng

chẳng sợ gì nữa.

Lâm Uyển Bạch khẽ "ừm" một tiếng, hít hà mùi hương trên người anh,

được anh ôm vào lòng khiến cô an tâm như dựa vào một ngọn núi cao vậy.

Hoắc Trường Uyên đã trèo cửa sổ lên đây giữa đêm hôm khuya khoắt

dĩ nhiên sẽ không chịu đi, không muốn một mình nằm trên chiếc giường
rộng lớn, trống trải, cho dù chỉ là một đêm. Anh cúi xuống bế cô gái ngoan
ngoãn của mình lên và sải bước đi về phía giường.

Hai người họ cởi đồ rồi mỗi người nằm sang một bên. Bánh bao nhỏ

mơ màng mở mắt ra, gọi một tiếng: "Mẹ ơi~"

Tới khi lật người, chạm vào cánh tay rắn chắc của Hoắc Trường Uyên,

thằng bé lại lẩm bẩm một câu không rõ ràng: "Papa~"

Hết chương 353

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.