XIN HÃY ÔM EM - Trang 371

Khi tới lượt họ qua cửa kiểm tra na ninh, Lâm Uyển Bạch bị người mặc

cảnh phục giữ lại, lý do là vì trong túi xách của cô có vật dụng nguy hiểm.

Cuối cùng khi bị lục ra thì đó là con dao găm quân đội được bọc trong

khăn tay.

"Em vẫn còn mang theo bên người?" Hoắc Trường Uyên nhíu mày.

Lâm Uyển Bạch chưa kịp trả lời anh, bên kia nhân viên an ninh đã đeo

găng tay trắng cầm lưỡi dao lên, mặt rất nghiêm túc: "Rất xin lỗi cô, đây là
đồ có tính chất nguy hiểm, theo quy định an toàn hàng không, cô không
được mang lên máy bay!"

"Vậy phải làm sao..." Lâm Uyển Bạch trở nên hoảng loạn.

Hoắc Trường Uyên trầm mặc bước qua, giơ tay lấy lại con dao.

Những tưởng anh sẽ vứt đi như lần đó, Lâm Uyển Bạch hét vội: "Đừng

mà!"

Hoắc Trường Uyên liếc nhìn cô, dặn dò Giang Phóng đi ngay sau:

"Giang Phóng, làm thủ tục hành lý ký gửi!"

"Vâng!" Giang Phóng gật đầu.

Bấy giờ Lâm Uyển Bạch mới thở phào.

Sau một màn vật lộn, vào phòng chờ chưa lâu thì loa thông báo đã nhắc

nhở lên máy bay.

Ở khoang hạng nhất, hai người họ ngồi cạnh nhau, Giang Phóng ngồi

phía sau.

Khoảnh khắc Lâm Uyển Bạch ngồi xuống, cô vẫn còn hơi ngơ ngẩn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.