XIN HÃY ÔM EM - Trang 41

"Nôn mửa bẩn hết, vứt đi rồi, tôi thay đấy." Hoắc Trường Uyên trả lời

rất kiệm chữ.

Lâm Uyển Bạch nghe câu trước còn đỡ, nghe đến câu sau đã vô thức

siết chặt tay lại.

Nhưng dù thế nào, không bị anh quan hệ thêm lần nữa là tốt rồi!

Thấy anh có động thái, cả người Lâm Uyển Bạch lập tức trở nên cảnh

giác.

Anh không hề nhào tới như những lần trước mà thẳng thừng giật tung

khăn tắm, để lộ ra độc chiếc quần bốn góc, rồi bắt đầu vô tư đứng mặc
quần áo trước mặt cô. Từng múi cơ bắp rạch ròi rắn chắc, đôi chân rắn rỏi
lại còn một thứ phồng phồng dưới hông...

Lâm Uyển Bạch âm thầm cúi đầu xuống, không dám liếc bừa bãi.

Có thứ gì đó bị ném qua, cô vô thức giơ tay ra đón.

Sau khi nhìn rõ, tâm trạng mừng rõ quay trở về khó mà che giấu được,

hai tay Lâm Uyển Bạch nắm chặt con dao găm, đặt trước ngực, chỉ sợ sẽ
đánh mất lần nữa. Cô vuốt ve mép dao, nụ cười của người ấy dường như
cũng ẩn hiện trước mặt...

"Con dao cùn này quan trọng đến vậy sao?" Hoắc Trường Uyên khinh

thường.

Ngày cứa cổ tay, khi được đưa đến bệnh viện, dù đã hôn mê bất tỉnh

nhưng từ đầu đến cuối cô vẫn nắm chặt nó trong tay không chịu buông. Hai
cô y tá phải dùng khá nhiều công sức mới tách nó ra được.

"Ừm." Lâm Uyên Bạch gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.