XIN HÃY ÔM EM - Trang 426

ta không dám tùy ý tiếp cận, nhưng cũng lại toát ra một sức hấp dẫn lạnh
lùng, độc đáo.

"A! Hoắc tổng!"

Đã có người không kìm được, kêu lên những tiếng khẽ khàng.

Bởi vì có dự án hợp tác với Hoắc Thị, lại là bộ phận chịu trách nhiệm

chính nên không ai không biết Hoắc Trường Uyên.

Quản lý đã có chút men rượu trong người, lúc này lại càng kích động

hơn: "Đúng là không có duyên không thành bạn! Gặp được Hoắc tổng ở
đây, hơn nữa anh ấy còn nể mặt qua ngồi với chúng ta nữa!"

Quân xúc xắc trong tay còn chưa được Lâm Uyển Bạch đặt xuống đã bị

người ta đẩy vào góc trong cùng của sofa.

Còn Hoắc Trường Uyên đã được mọi người đón tới một vị trí trung tâm

nhất như một ngôi sao lớn. Quản lý niềm nở ngồi bên cạnh, cầm rượu và ly
thủy tinh phục vụ.

"Rượu thì tôi xin phép không uống, vì còn lái xe." Hoắc Trường Uyên

xua tay.

"Được, vậy Hoắc tổng uống chút nước ngọt đi!" Quản lý vội nói.

Còn chưa được căn dặn đã có một đồng nghiệp nữ giành giật đưa nước

cho anh.

Hoắc Trường Uyên giật giật khóe môi: "Cảm ơn."

Hai chữ rất hờ hững, nhưng đủ để khiến cô gái kia đỏ mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.